BỆNH VIỆN BỆNH NHIỆT ĐỚI

THÂN THIỆN - AN TOÀN - HIỆU QUẢ

KỶ NIỆM 70 NĂM CHIẾN THẮNG ĐIỆN BIÊN PHỦ (07/05/1954-07/05/2024) VÀ 134 NĂM NGÀY SINH CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH (19/05/1890-19/05/2024)

Chủ tịch Hồ Chí Minh trực tiếp giao nhiệm vụ cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp chỉ huy Chiến dịch Điện Biên Phủ. Ảnh: Tư liệu

TƯ TƯỞNG CHỈ ĐẠO CỦA CHỦ TỊCH HỐ CHÍ MINH VÀ QUYẾT ĐỊNH LỊCH SỬ CỦA ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP TRONG CHIẾN DỊCH ĐIỆN BIÊN PHỦ

Thực hiện chủ trương và kế hoạch tác chiến Đông Xuân 1953 – 1954, ngày 06/12/1953, Bộ Chính trị họp quyết định mở chiến dịch Điện Biên Phủ, địa điểm quyết chiến chiến lược với địch, tập trung đại bộ phận bộ đội chủ lực và toàn bộ lực lượng pháo binh dự bị của ta lên mặt trận Điện Biên Phủ với quyết tâm tiêu diệt toàn bộ quân địch tại cứ điểm này. Mọi công việc chuẩn bị cho chiến dịch được tiến hành khẩn trương với khẩu hiệu “Tất cả cho tiền tuyến, tất cả để chiến thắng”, các đơn vị bộ đội chủ lực nhanh chóng tập kết, bạt rừng, xẻ núi mở đường kéo pháo, xây dựng trận địa, sẵn sàng tiến công địch; dân công, thanh niên xung phong bất chấp bom đạn bảo đảm hậu cần phục vụ chiến dịch.

Trong thư gửi đồng chí Võ Nguyên Giáp tháng 12/1953, Bác Hồ viết: “Chiến dịch này là một chiến dịch rất quan trọng không những về quân sự mà cả về chính trị, không những đối với trong nước mà cả đối với quốc tế. Vì vậy toàn dân, toàn quân, toàn Đảng phải tập trung hoàn thành cho kỳ được.”

Đầu tháng 01/1954, trước khi lên đường ra mặt trận, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đến Khuổi Tát chào Bác. Bác hỏi: “Chú ra mặt trận lần này có khó khăn gì không?”. Đại tướng Võ Nguyên Giáp trả lời: “Chỉ khó khăn là xa hậu phương nên khi có vấn đề quan trọng và cấp thiết thì khó xin ý kiến của Bác và Bộ Chính trị.” Bác nói: “Tổng tư lệnh ra mặt trận, tướng quân tại ngoại, trao cho chú toàn quyền.” Khi chia tay, Bác nhắc: “Trận này quan trọng, phải đánh cho thắng; chắc thắng mới đánh, không chắc thắng không đánh.”

Những lời dặn dò của Bác là tư tưởng chỉ đạo giúp Đại tướng Võ Nguyên Giáp có căn cứ để xử trí trong quá trình chỉ huy chiến dịch.

Ngày 13/01/1954, Bộ Chỉ huy chiến dịch họp bàn kế hoạch tiến công tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ theo phương châm “Đánh nhanh thắng nhanh”. Để giữ bí mật việc sử dụng pháo lớn trong chiến dịch, Bộ Chỉ huy quyết định dùng sức người kéo pháo vào chiếm lĩnh trận địa bắn. Ngay sau đó, Kế hoạch tổ chức làm đường và kéo pháo đã được triển khai với các nội dung:  Thành lập Ban Chỉ huy kéo pháo gồm các đồng chí: Lê Trọng Tấn, Đại đoàn trưởng Đại đoàn 12; Phạm Ngọc Mậu, Chính ủy Đại đoàn công pháo 351; Phạm Kiệt, Phó Cục trưởng Cục bảo vệ. Lực lượng mở đường là Đại đoàn 308 và Trung đoàn Công binh 151. Lực lượng kéo pháo là cán bộ chiến sĩ Đại đoàn 312 và trung đoàn sơn pháo. Bắt đầu kéo pháo vào chiếm lĩnh trận địa từ đêm 16/01/1954 với thời gian 7 ngày để chuẩn bị cho ngày nổ súng – dự định vào 25/01/1954.

Tuy nhiên, khi chiến dịch gần đến ngày nổ súng đã xuất hiện những thay đổi lớn về địch và những khó khăn của ta. Đối với ta, công tác chuẩn bị trên mặt trận chưa được hoàn tất, do địa hình Điện Biên Phủ hiểm trở, phức tạp, có những nơi đèo dốc lên tới 60 độ, nên một số pháo binh của ta chưa đưa được vào trận địa, một số đã vào trận địa thì bố trí nơi địa hình trống trải, dễ bị lộ. Hơn nữa công tác bảo đảm hậu cần vẫn chưa được chuẩn bị chu tất so với một chiến dịch lớn như vậy. Đối với địch, với tiềm lực quân sự và sự hậu thuẫn khổng lồ từ phía Mỹ, chỉ trong thời gian ngắn, tận dụng lợi thế sân bay đã có sẵn tại cứ điểm, thực dân Pháp sử dụng không quân áp chế các con đường vận chuyển chính của ta như đèo Pha Đin, ngã ba Cò Nòi, xây dựng cầu hàng không vận chuyển một khối lượng vật chất quân sự khổng lồ để xây dựng một tập đoàn cứ điểm mà tất cả tướng lĩnh quân sự của cả Mỹ và Pháp đều phải công nhận là “không thể công phá”.

Với tầm nhìn chiến lược và tư duy quân sự sắc sảo, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã sớm nhận ra một số khó khăn của bộ đội ta. Thứ nhất, bộ đội chủ lực của ta đến thời điểm tổ chức chiến dịch mới chỉ đánh tiêu diệt địch cao nhất là tiểu đoàn tăng cường có công sự vững chắc ở Nghĩa Lộ. Ở Nà Sản, bộ đội ta đánh vào vị trí cấp tiểu đoàn, công sự dã chiến nằm trong tập đoàn cứ điểm, vẫn có trận không thành công và bộ đội thương vong nhiều. Thứ hai, chiến dịch này tuy ta không có hiệp đồng với máy bay, xe tăng, nhưng là lần đầu hiệp đồng binh chủng bộ binh, pháo binh trên quy mô lớn, mà lại chưa qua diễn tập, không tránh khỏi lúng túng. Thứ ba, bộ đội ta từ trước tới nay mới chỉ quen tác chiến ban đêm, ở những nơi địa hình dễ ẩn náu, chưa có kinh nghiệm đánh công kiên ban ngày trên trận địa bằng phẳng rất rộng với kẻ địch có ưu thế tuyệt đối về máy bay, xe tăng. Những khó khăn đó ta chưa bàn bạc kỹ và tìm ra cách khắc phục. Do đó, nếu đánh theo phương châm “đánh nhanh, thắng nhanh” thương vong sẽ rất lớn và khó bảo đảm “chắc thắng”. Phương án “đánh nhanh, thắng nhanh” là quá mạo hiểm.

Ngày 26/01/1954, đúng ngày dự kiến mở màn chiến dịch, trong cuộc họp Đảng ủy Mặt trận, sau khi thảo luận, Đại tướng Võ Nguyên Giáp quyết định thay đổi cách đánh: Từ “đánh nhanh, thắng nhanh” sang “đánh chắc, tiến chắc”. Đây là quyết định táo bạo, bất ngờ, hệ trọng, được đưa ra trong thời gian ngắn nhất với mệnh lệnh: “Để bảo đảm nguyên tắc cao nhất là đánh chắc thắng, cần chuyển phương châm tiêu diệt địch từ “đánh nhanh, thắng nhanh” sang “đánh chắc, tiến chắc” nay quyết định hoãn cuộc tiến công. Ra lệnh cho bộ đội trên toàn tuyến lui về địa điểm tập kết và kéo pháo ra. Công tác chính trị bảo đảm triệt để chấp hành mệnh lệnh lui quân như mệnh lệnh chiến đấu. Hậu cần chuyển sang chuẩn bị theo phương châm mới”. Đó là quyết định lịch sử được Đại tướng Võ Nguyên Giáp đưa ra sau nhiều đêm thức trắng với những trăn trở, nghĩ suy trên cơ sở phân tích tình hình địch – ta một cách khách quan, khoa học. Quyết định cho thấy trí tuệ mẫn tiệp, tính quyết đoán và ý thức trách nhiệm chính trị sâu sắc của Đại tướng trước Đảng, Bác Hồ và nhân dân, đất nước; vận dụng dũng cảm và sáng tạo tư tưởng chỉ đạo của Bác: “Tổng tư lệnh ra mặt trận, tướng quân tại ngoại, trao cho chú toàn quyền”; “Trận này quan trọng, phải đánh cho thắng; chắc thắng mới đánh, không chắc thắng không đánh”.

Thực tế chứng minh đó là một Quyết định sáng suốt làm thay đổi cục diện chiến trường, đưa Chiến dịch Điện Biên Phủ đến toàn thắng. Hiểu rõ ý nghĩa lớn lao và sự chính xác của quyết định lịch sử về sự thay đổi này, khi đánh giá diễn biến và kết quả chiến dịch Điện Biên Phủ, các nguyên Đại đoàn trưởng tham gia trực tiếp chiến dịch như Đại tướng Lê Trọng Tấn, nhận định: “Nếu không có quyết định chuyển phương châm ngày đó thì phần lớn chúng tôi sẽ không có mặt trong cuộc kháng chiến chống Mỹ”; Trung tướng Vương Thừa Vũ cho rằng: “Nếu theo cách đánh cũ thì cuộc kháng chiến chống Pháp có thể kéo dài thêm 10 năm”.

Tư tưởng chỉ đạo Hồ Chí Minh trong chiến dịch Điện Biên Phủ: “Tướng quân tại ngoại và đánh chắc thắng” là mệnh lệnh giao quyền và phương châm hành động cho Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp, vị tướng tài ba nơi chiến trường, đem lại một niềm tin trí tuệ, sức mạnh, nguồn cổ vũ lớn lao hình thành nên một Quyết định lịch sử, sáng suốt làm thay đổi cục diện chiến trường đưa đến chiến thắng chiến dịch Điện Biên Phủ trọn vẹn, vẻ vang.

“Chín năm làm một Điện Biên

Nên vành hoa đỏ, nên thiên sử vàng”.

BS. Lê Mạnh Hùng

                                                                                                     (Sưu tầm và biên tập)